Vếu Non

Sang nhà ra mắt mẹ vợ tương lai

  • #1
  • #2
  • #3
  • Những người ngoài cuộc (mấy ai ngoài cuộc) ngồi khoanh tay nguyền rủa lại thường thể hiện thực ra mình cũng chẳng hơn gì. Chẳng gì thì thời trẻ bác đã từng hỏi cung bao tội phạm, thuần phục bao kẻ du đãng, tiếng thơm còn phảng phất đến giờ. Cũng chẳng ngạc nhiên lắm.

    Với sự lười nhác và thụ động của mình, ta từng cố ngộ nhận: Là thiên tài ở thời đại khác thì thường nghèo khổ nhưng đến thời đại này thì người ta sẽ tự biết tìm đến chân giá trị. Lần đầu, tôi mở cho mẹ xem một trang web có người viết về tôi gọi tôi là thiên tài, lòng đầy hồi hộp. Bịt tai lại, im lặng, là xong.

    Không có sự bình đẳng, lí lẽ không sống được. Với nhà đạo đức, mục đích sống là lâu dài, có trước có sau. Sợ những người phụ nữ gần gũi mình sẽ yêu mình, sợ yêu mình họ sẽ sớm thấy khổ nếu họ không có một bản lĩnh cao cả.

    Con người thường chỉ trở nên biết ơn sau khi họ cảm thấy hàm ơn. Hãy coi đó là một vụ tự sát và ông được lên thiên đàng. Phòng hai đứa không kiếm đâu ra một cái lược.

    Thôi được, bạn chấp nhận chung sống với nó như chung sống với những cơn đau. Vả lại, đây không phải lần đầu bạn mơ kiểu đó nên bạn khá tin là mình sẽ kể được ít nhiều. Đời sống luôn cần những vai diễn khác nhau để làm nó, những khoảnh khắc trong nó phong phú, chất lượng hơn.

    Úi chà! Chơi trò này tí đã chán. Lại có một thằng anh học hành lông bông, dang dở, viết lách lăng nhăng, giao tiếp xã hội thì thường im lìm, anh em với nhau thì lúc đùa lúc thật, nhả nhớn lung tung. Lũ báo đen, báo hoa mai thì nằm im lìm.

    Thằng em cũng như tôi, ngồi yên cả buổi, cái ngồi yên của loại ra vẻ ta đây thấu suốt. Tôi ủng hộ mà tôi lại ngồi co chân trên xe máy dưới lòng đường? Muốn lên vỉa hè ngồi cho yên tâm lắm chứ. Và trong chính khoảng bị nghẹt thở đó, họ phải đặt nền móng cho thế hệ sau.

    Tôi hát cả hai kiểu, lặp đi lặp lại. Bác gái giọng nhẹ nhàng: Thôi. Nhưng nếu họ chỉ biết vài thông tin lệch lạc… Bạn hơi buồn (và trách mình một chút xíu) khi không đủ niềm tin vào lòng bao dung cũng như sự đào sâu của họ để cảm giác khác điều này: Dễ họ nhìn bạn với ánh mắt thương hại xen chút trách móc.

    Không biết bác có nhớ chuyện này không. Tôi cũng chấp nhận thế, mặc dù, với tôi, cái xe ấy vứt đi cũng được. Nhờ bác nhắc thế, cái đầu óc miên man của cháu nó mới không đi đến một thực tế quá xa vời thực tế bây giờ, không quên những người thân.

    Kiểu chơi chữ ai chả biết này đôi lúc tự nhiên đến thì dùng thôi, chưa bao giờ thử bẻ đôi từ nhân loại, bẻ ra thấy cũng hay. Mẹ: Hai bác có chuyện gì à? Tôi: Im lặng. Ăn xong lên giường nằm, nghỉ tí để chuẩn bị viết.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap