Vếu Non

Người vợ đi bàn việc làm ăn, Ông chồng dẫn em gấu nhí quen qua mạng về nhà địt

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tôi 18 tuổi và muốn học nghề kiến trúc. Tuy bà đã có nhiều cháu nội, trông bà chỉ vào trạc bốn mươi. Ba tôi bị bất đắc kỳ tử, còn má tôi thì từ bỏ nhà đi, cách đây 19 năm, tôi không được gặp, cả hai đứa em gán nhỏ má tôi dắt theo cũng biệt dạng.

    Vậy muốn khỏi lo lắng vì mất ngủ, bạn nên theo năm định lệ sau này: Nhờ chúng, tôi thấy rằng muốn được hạnh phúc, ta phải gây hạnh phúc chung quanh ta. Trong một bức thư tôi còn giữ đây, anh ta nói: "Tôi uống huýt ki xô đa, hút xì gà, ăn đủ thứ; cả những thứ đặc biệt của mỗi xứ lạ, độc có thể giết tôi được.

    Tôi lo lắng không biết khi mới nghinh hôn xong, sẽ nói với vợ tôi câu gì. Nếu đó là ý kiến của bạn thì bạn có quyền giữ nó. Tôi phải nằm liệt giường, mụt mọc đầy mình.

    Một người học trò cũ của tôi, ông H. Lời chê đó, đối với chúng ta có thể là rất bình thường, như trẻ con nhớ rất kỹ. Bạn sẽ cảm thấy khí lực của bạn từ mặt dồn về giữa cơ thể và không còn bắp thịt nào căng thẳng nữa, như một em bé sơ sinh vậy.

    Bạn đã bao giờ thấy một người có bệnh trong giáp trạng tuyến hoạt động dị thường không? Tôi đã thấy nhiều lần. Tôi sợ hãi, không biết nên làm gì, nước mắt chảy ròng ròng. Đó là ý riêng của tôi chăng?.

    Muốn thế bà chỉ cần bắt đầu có những cử chỉ vui vẻ như để phân phát tình yêu cho con cái mà đừng phí tâm nghĩ tới nỗi khổ để tự làm cho đời mình thêm chua xót. Anh nói: "Chẳng còn sống bao lâu nữa thì tận hưởng thú đời đi. Thế rồi giữa khi thất thế đó, lương y của bà là giáo sư Pozzi ở Paris lại biểu bà cưa một chân, vì trong khi vượt Đại Tây dương, gặp một cơn giông, bà té trên boong tàu và bị thương nặng ở chân.

    Chúng tôi nhận được hai truyện tuyệt hay, tới nỗi không sao phân biệt được hơn kém. Cách đó giúp tôi nhận xét một cách lạnh lùng, khách quan và diệt được hết những cảm xúc. Tôi sẽ bảo hiểm nhân mạng tôi liền, tôi sẽ nói: "Không sao sống sót sau trận đó được đâu, còn được ngày nào thì tận hưởng ngày đó đi".

    Nếu bạn không ngủ được thì bắt chước ông Samuel Untermeyer: ngồi dậy đọc sách hoặc làm việc cho tới khi buồn ngủ. Trong khi đợi chuyến xe về, tôi đi ngược một con đường có nhiều nhà cửa sang trọng. Ngày hôm nay tôi sẽ vui tính.

    Ông biết không sao tránh được cho nên chỉ có cách để tránh bớt đau khổ là vui lòng nhận lấy hết. Chúng ta đã học được bài học này: mệt nhọc thường không do công việc mà di lo lắng, bất mãn và uất hận. Ông bị cơ quan ngôn luận phe đối lập cực lực công kích phỉ báng, rồi cuối cùng một kẻ quá khích bắn ông bị thương nặng.

    Chưa ai giảng được bí mật của vũ trụ và của đời sống. Riêng tôi, tôi thấy khó, khó ghê. Tôi không buồn đóng tàu chút nào, mà cũng không buồn làm việc gì cả.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap