Vếu Non

Những ngày cuối tuần cùng đồng nghiệp xinh đẹp

  • #1
  • #2
  • #3
  • Có lẽ cũng không dám gần quá vì sợ bị hút vào rồi thì không dứt ra nổi. Trên đường về, bác tôi bảo: Đấy, con thấy không. Bạn tự hỏi bạn có phải là người cần nhiều lạc thú hơn mức bình thường.

    Hoá ra là chị út phải vào viện mổ ruột thừa. Cũng thành thói quen rồi. Nhưng… phải sau khi tôi dẹp hết, giết hết kẻ ác đã, để qui về một mối.

    Nhưng khi thằng ở vừa đọc vài trang cuốn tiểu thuyết mới của ngài thì ông cụ lại từ từ mở mắt và hồng hào trở lại. Một phần vì người dân không tự tạo chất lượng cho mình. Nhưng nhà văn đọc được trong mắt nàng: Đừng giấu em điều gì anh nhé.

    Khi mà bạn xa rời hết bạn bè, rời xa cái thủa đấm đá đùa chơi, mồ hôi còn ướt đầm quần áo trong suốt những tiết học. Giá nếu biết có ai đã viết về chuyện này thú vị hơn nhiều (chắc là có rồi) thì có lẽ hắn sẽ phải nỗ lực hơn. Nhưng rồi khi có thêm nhiều vết thương và nhiều sẹo, bạn thấy cũng được thôi.

    Những gì dành cho ngòi bút, em đã dành cả cho anh. Cậu em khuyến khích tôi tập nặng hơn. Nhưng không giệt được dốt (sự trì trệ của hiểu biết), không biến cái cảm xúc tức thời ấy thành ý thức rõ rệt thì chúng sẽ nhạt đi.

    Bác chọn đội đỏ mất rồi, cháu chọn đội xanh vậy. Dù tôi rất ghét những người ích kỷ và khe khắt. Họ không hiểu biết nhiều về phương pháp giải tỏa.

    Nhưng đành phải nhả ra. Còn quá nhiều điều để viết. Mọi người còn lo cho bác nữa.

    Trong khoảng thời gian ấy, tôi vẫn đến lớp, thỉnh thoảng nghỉ một tiết thấy không ai thông báo gì. Phải, đó là tôi tự cô lập mình. Tôi cũng chả để ý những cái tiếp theo anh ta có vứt vỏ xuống đất không.

    Tôi bảo chỗ than này hôm qua em đến đã thấy. Hôm nay đi đâu? Không biết. Giờ nó ở tầng ba, đầu giường bác trai.

    Nhưng vấn đề là tinh thần thật khó chia phần. Cảm giác như không thể lành lại được. Im lặng là lá vàng, là mùa thu vàng.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap