- Thưa Bà chúa hồ, tại sao nước lại không chảy khỏi hồ? Tất cả các hồ đều có mạch nước chảy lưu thông mà. Khu rừng Mê Hoặc là một khu rừng thật hoang dã và tăm tối. Hy vọng ngày mai sẽ tốt hơn.
Thế là cha tôi được thừa hưởng toàn bộ gia tài của ông chú để lại. Tôi sẽ không làm ồn đâu. Sid suy nghĩ về câu hăm dọa đó và sự việc mới xảy ra.
Trong mấy năm qua không một ngày nào mà tôi lại không cố tìm ra cậu trong những gương mặt mà tôi nhìn thấy. Mỗi năm, tôi đều thay đổi những chiếc túi bán chạy nhất, tôi luôn chỉnh sửa lại kiểu dáng để làm cho chúng ngày càng hấp dẫn hơn. Ta đâu có làm gì cho anh.
Câu hỏi của ta rất đơn giản: Có thật là chưa từng có một cây bốn lá nào mọc ở khu rừng này không? Còn sống - còn hy vọng. Nhưng cuối cùng khi tôi đã có thể thực hiện được ý tưởng này thì lại không còn đủ tiền nữa.
Lúc đó, Nott hiểu được tâm trạng của những người khi biết rằng may mắn đã không mỉm cười với họ. Mụ nhe hàm răng trắng hếu ra, chà đôi bàn tay với những chiếc móng dơ bẩn dài ngoằng lại với nhau một cách khoái trá,cái mũi nhọn và khoằm của mụ nhăn lại, cố gắng mỉm cười thật tử tế. Chẳng có một cây bốn lá nào mọc được ở đây cả.
Đừng nói to như thế chứ! Ngươi đánh thức một bông hoa ly của ta rồi kìa. Tôi nghĩ là cậu cũng biết tôi không có đủ tiền để đi học. Chàng ngồi xuống sát ngay mảnh đất của mình chăm chú nhìn và chờ đợi.
Nhưng tôi không nghĩ sự thành công của cậu chỉ hoàn toàn là nhờ vào bản thân cậu mà thôi. Ta biết rằng Morgana sẽ dụ bán cho ngươi may mắn của mụ ta và kích động nhà ngươi đến đây tìm giết ta. Sao Nott lại có thể tin lời mụ ta nhỉ? Anh ấy không biết rằng là một hiệp sĩ thì điều quan trọng nhất là không được đánh mất niềm tin, không nên bận tâm và bị ảnh hưởng bởi lời lẽ của những kẻ không chắc là có thiện ý tốt, ngay cả khi họ giả bộ tốt với mình vì một động cơ nào đó.
- Cảm ơn Người đã trả lời con. - Doanh thu cứ thế tăng dần lên. Ông cũng thấy vui vui khi thấy người bạn thời niên thiếu - đã nửa thế kỷ nay mới gặp lại - của mình lại muốn kể cho ông nghe một câu chuyện cổ tích ở vào cái tuổi đã bạc trắng mái đầu.
Cậu có biết thế nào là sự may mắn tình cờ và sự may mắn thật sự hay không? Và "điều gì đó" chính là tạo ra những điều kiện cần thiết để đảm bảo rằng những cơ hội - điều mà ai cũng có - không chết dần chết mòn như những hạt giống rơi trên mảnh đất khô cằn. Chẳng còn gì để nói, Nott chậm chạp leo xuống núi.
Anh đã chấp nhận thách thức của ta trong số hàng trăm hiệp sĩ. Đột nhiên một ý nghĩ chợt lóe lên: Hành trình tới được khu rừng Mê Hoặc quả là một chặng đường rất dài và mệt mỏi.