Ngày xửa ngày xưa, ở một vương quốc xa xôi có một phù thủy tên là Merlin. Leo lên được ngọn núi này thật là một điều cam go. Bạn hãy dám tin, ước mơ và áp dụng một cách thông minh những bí mật trên đây.
Bà biết mọi thư diễn ra ở đây vì bà thường xuyên vẫn nói chuyện với tất cả các loài cây. Chàng thấy rằng thần Gnome đã nói thật, và phù thủy Merlin cũng chẳng hề nói dối. Cả ngày hôm đó, anh lang thang khắp khu rừng với những suy nghĩ bi quan như thế.
Và Nott không thể nào chịu đựng nổi cảm giác đó. Merlin xúc động ông ôm lấy Sid thật chặt, im lặng. Đây đã là cư dân thứ ba trong khu rừng này nói rằng may mắn không ở bên cạnh anh - mà toàn là những người rất đáng tin cậy.
Nott nhận ra rằng mình chẳng thể nào hỏi thêm được gì nữa, vì thế anh ta leo lên ngựa quay đi và quyết đợi đến ngày hôm sau. Sid cố vỗ về giấc ngủ của mình. Cậu chắc còn nhớ mẹ cậu đã nhiều lần sẻ bớt thức ăn cho chúng tôi vì bà hiểu là cuộc sống của nhà tôi khó khăn như thế nào.
Nhưng ta chưa hề nhìn thấy rễ của cây bốn lá nào trong khu rừng này cả. Sid vô cùng vui mừng. Những quốc gia đang thương lượng chuyển giao bản quyền gồm Croatia, Romania, Israel, xứ Basque, cộng đồng các nước nói tiếng Ả Rập và một số nước khác.
Sid im lặng hồi lâu và chợt ngước nhìn thẳng vào mắt Merlin. Chưa bao giờ chàng không trông chờ đêm tối xuống như lúc này, vừa mong sao ngày càng kéo dài, Sid tự nhủ với mình: Ta sẽ bảo ông ta tự mình nhổ Cây Bốn Lá thần kỳ lên.
- Chắc cậu còn nhớ là nhà tôi rất nghèo, nghèo hơn cả nhà cậu khi chúng mình còn sống ở khu phố đó. Còn với những ai dám tin, dám tạo ra các điều kiện của sự may mắn thì họ không tin vào những điều may rủi. May mắn phải do chính người đó tạo ra.
Rất nhiều lần tôi đã tưởng tượng tới ngày tôi tìm thấy cậu. Mười lăm năm gần đây tôi đã phải cố gắng hết sức để có thể sống được qua ngày. Sau đó Nott yên tâm leo lên lưng ngựa đi tìm một chỗ ngủ qua đêm.
Chẳng ai nói lời nào. Trên đường, Nott gặp không biết bao nhiêu sinh vật kỳ lạ mà chỉ có thể được tìm thấy ở khu rừng Mê Hoặc nhưng anh cũng chẳng buồn để mắt tới. Nott chạy ngay đến trung tâm của khu rừng.
Chắc cậu không biết lý do tại sao phải không? Lúc đó, một người chú của cha tôi vừa mới qua đời nhưng ông ấy lại không có con cái gì cả. Nott ngồi xuống bên bờ hồ uống một ngụm nước trong khi con ngựa đen uống lấy uống để dòng nước trong lành. Nhưng cư dân của khu rừng Mê Hoặc và trong vương quốc không chú ý gì tới hiện tượng này lắm.