Ai thích đọc sách lại có thể tập trung vào các môn như sáng tác văn hay lịch sử. Những người sử dụng kĩ thuật của Napoleon đã nói với tôi rằng họ đã làm cho kĩ thuật này trở nên tinh xảo hơn. Sau đó, hãy đọc lại một lần nữa và chú ý đến những từ quan trọng.
Tôi cần nhấn mạnh rằng cuốn sách này không phải là tiểu thuyết của John Grisham – sẽ chẳng có ích gì nếu bạn đọc lướt qua những trang cuối cùng của quyển sách để tìm ra đoạn kết của câu chuyện. Điều này nhắc nhở anh phải nhấn mạnh điểm đáng lưu ý này. Mark Twain nói rằng ông phải dành ít nhất ba tiếng để chuẩn bị cho một bài giảng trong vòng 10 phút.
Họ đang thực hiện mục đích của họ là xúi giục bạn mua bánh. Nếu được như thế thì việc lái xe sẽ trở nên nhanh hơn, nhịp nhàng hơn, hiệu quả hơn và cũng vui vẻ hơn. Chúng ta định bước ra khỏi cửa và… chúng ta quên mất mình đã làm gì với chùm chìa khóa.
Hầu hết mọi người sẽ cảm thấy không thoải mái khi bị người khác nhìn chằm chằm. Nói tóm lại, chúng ta cần lưu ý đến những gì xảy ra với bộ não của mình khi khuôn mẫu bất ngờ thay đổi. Nhưng nó được phát âm thế nào? Bạn phải phát âm giữa từ “eff” và “oof”… nhưng dù thế nào thì khi bạn nói từ này, người Pháp cũng cảm thấy khó chịu.
Latin (tiếng Latinh) và big bug (con rệp to) là những từ được tạo thành từ số điện thoại của bác sĩ Green. “Chào Robert (bắt tay), mình là Darren. Có lẽ bạn chỉ có thể nhớ một danh sách như vậy trong vài phút.
Chúng ta chỉ sử dụng các nguyên âm (A, E, I, O, U, W) để ghép với phụ âm tạo thành từ có nghĩa. Phải, chúng ta đang nói đến phương án tốt nhất, nhưng nó lại thật khó nuốt. Những người này thường nói rất nhỏ và hiếm khi nhìn người nghe.
Nên bà ta không hề cảm thấy thích thú với chuyện học. Chỉ đơn giản là bà ta đang cô đơn và muốn kết bạn với tôi. Chúng ta vừa thống nhất rằng những điều này đã tồn tại trong trí nhớ lâu dài của ta.
Khi bắt tay họ, bạn hãy nghĩ một cách lạc quan rằng bạn sẽ nhớ được tên họ. Hãy hình dung bạn đang đi trên đường, đột nhiên bạn nhìn thấy một chú chó béc-giê của Đức mặc một chiếc váy màu hồng xinh xắn. Hãy lắng nghe âm thanh rùng mình của chiếc máy khoan đang khoan lỗ trong răng của bạn.
Nhưng trái ngược với các diễn viên rạp hát, người thuyết trình phải cố gắng không diễn xuất quá phóng đại. Chúng ta bị căng thẳng phần lớn do môi trường xã hội và các cuộc thi cử định kỳ. Trong thang máy, bạn hình dung bạn đang đi lên tầng 4 chứ không phải là tầng 2.
Rồi chúng ta lại rời ngày 19 đến ngày 23. Hãy hình dung bạn đang ngồi trong một căn nhà lụp xụp, bẩn thỉu (Den). Có thể anh ta đã bị lạc giữa sa mạc.