Vếu Non

Phang em hàng nhật cực xinh làm tình giỏi

  • #1
  • #2
  • #3
  • Q của lí trí không tự an ủi được. Nếu quả vậy thì sự ra đi của bạn há chẳng phải là một giải pháp tốt cho cả hai bên khi không tài nào dung hòa được. Bạn thì có lẽ sẽ không thanh minh.

    Phố phường quanh nhà lại bình thường. Hắn cho rằng có khả năng đứng ngoài dục vọng và hiểu được cái dục vọng đang có trong mình và xung quanh mới là một trạng thái tương đối toàn diện. - Tôi muốn… Tôi muốn… Tôi muốn ông cụ sớm được ra đi thanh thản.

    Khi về đây nghĩa là bạn tự do. Em sẽ lo cho số phận con Dã Tràng mà em cho mình quyền định đoạt. Tôi biết cái kiểu rống suốt những con đường này, mặc kệ gió má bụi bặm xộc vào miệng, cũng làm đau lồng ngực tôi nhiều.

    Nhưng ông hãy nghĩ kỹ đi. Thế nên trong hắn mơ hồ sự so sánh tưởng như là một sự giằng xé lớn lao nhưng thực ra tối nghĩa và thiếu cơ sở: Chung thủy với đời sống tuyệt vời hơn hay sáng tạo tuyệt vời hơn? (Cái này từa tựa như câu hỏi vị nghệ thuật hay vị nhân sinh). Mẹ tôi ngỏ ý tôi muốn đi làm và chị bảo thử xuống đây làm xem.

    Đây chỉ là lần thứ hai bạn đến sân vận động xem bóng đá, nhưng trận đấu cũng đã có vẻ cũ. Mình rất sợ phí thơ. Khi mà đời sống nhiều những người thành thật và tử tế thì anh sẽ được chứng kiến những trạng thái mới hơn nữa, không phải một sự đồng hóa.

    Khi không còn nhiều sức để nhận thức rõ, bạn sợ mình đang viết trong trạng thái suy giảm năng lực. Nhưng cái gì đã đẩy tôi đến tình trạng này? Đó là sự thiếu công bằng và thờ ơ trước thú tính của loài người. Hay mình bảo: Tôi đang chìm, đang lắng.

    Nhưng họ sống không bình thường. Mất thương hiệu hơi bị phiền. Đời sống và sáng tạo chỉ là sự liên hệ chung chung.

    Và khi ấy, nó làm người ta rung động nhiều hơn. Nhưng mà buồn… Ờ, thì cho buồn một tí. Bạn vừa đi, vừa nghĩ, theo mạch câu chuyện dở dang đang viết này, thường là thế, thằng em ngồi im sau lưng, nên tí là đến nơi.

    Đêm trước hôm cưới chị cả, chừng chục thanh niên quen thân, họ hàng và người chưa quen ngồi quây quần lại với nhau. Đó là mong muốn của cá nhân bạn. Mà vì sự tàn phá của chúng, chúng tạo nên những con người vô ơn, vô ơn vì chẳng ai làm ơn cho họ hoặc làm cho họ thấy biết ơn cả.

    Như một khẩu hiệu của tâm thức. Hơi buồn cười, bị hại cần sự tha thứ của bị cáo. Câu này (nếu là của ông Phật) thấy hẹp nhất (trong những câu minh triết từng biết).

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap