Cô giáo dạy tôi, nói thẳng cho tôi biết rằng phải quên hết những điều cũ đi để bắt đầu học lại từ đầu. Khi ly dị Hoàng hậu Joséphine, vì cớ bà này không thể cho ông người kế tự, ông than thở cùng bà trước khi chia tay: "Sự phú quí vinh hoa của tôi, trần gian chưa từng thấy. Nghe ông ta tuôn ra trong ba giờ đồng hồ rồi về.
Ông ấy bảo xe hãng Mỗ cừ lắm. Y đầy tật xấu, như một đứa trẻ quá nuông chiều, và hết sức "khó chịu", hành hạ ông bầu đủ tình đủ tội. Trong cuốn đó, Franklin kể chuyện ông thắng được tính khả ố thích chỉ trích, tranh biện của ông ra sao, để thành một nhà ngoại giao dịu dàng nhất, hoàn toàn nhất trong lịch sử nước Mỹ.
Vô hy vọng! Ông Webb nói: - Mặc dầu vậy, ta cứ thử xem. Hay là ông lại hỏi ông Livingston Longfellow xem sao? Chắc ông biết ông ấy có một cuốn phim tuyệt đẹp về những cuộc săn bắn lớn ở ấn Độ. Ông đưa những mẫu hàng của tôi ra, và khoe nó tốt.
Chính nhà tôi đã gây dựng nên cơ nghiệp của chúng tôi. Mỗi buổi tối ở Nghị viện ra, ông vội về nhà để cho bà biết những tin tức hôm đó. Al Smith cho gọi Lewis E.
Nàng bỏ tiền đồ rực rỡ trên sân khấu để yên chữ vu quy. Cho nên người ta trốn mày hết: không ai chỉ bảo chi cho mày hết, vì vô ích. Chúng ta thích sống trong những tin tưởng mà chúng ta đã quen nhận là đúng rồi.
Bà cho rằng già nửa những cuộc tình duyên đều bất hạnh và kết luận như sau này: Nhưng, cháu thử nghĩ giá làm như vầy, có phải khôn hơn không?. Họ chê bai đủ thứ: cái này rộng quá, cái kia ngắn quá.
Cha muốn thú tội với con: lúc nãy trong khi cha đọc báo bên phong sách, đợt sóng hối hận xâm chiếm tâm hồn cha. Ông bèn dụ tụi bạn trẻ như vầy: "Nếu chúng bây chịu kiếm lá cây nuôi bầy thỏ thì ta sẽ lấy tên mỗi đứa đặt tên cho một con thỏ". Khi ngồi bàn ăn sáng, tôi hớn hở chào nhà tôi.
Đó là cơ hội tối hậu để được mối hàng hay không. Nhưng những cuốn tổng mục ấy phân phát gần hết rồi. Vậy bạn muốn cho người khác theo ý bạn, xin bạn đừng quên quy tắc thứ tư:
Đây là một bức thư chép nguyên văn, nói cho đúng hơn, là một tờ châu tri, của ông giám đốc một hãng quan trọng chuyên môn quảng cáo bằng vô tuyến điện, gởi cho mỗi ông quản lý những sở vô tuyến điện trong nước. Chưa coi họng tôi, ông đã hỏi tôi làm nghề gì. Rồi ông định sao, chúng tôi xin theo như vậy".
Vụ đó lằng nhằng như vậy và viên xếp phòng kế toán tính kiện khách hàng thì may sao, chuyện tới tai ông chủ. Sau một bữa tiệc nấu khéo, các ông thường cho gọi người làm bếp vô phòng ăn để khen ngợi họ. Một vị mục sư nổi danh ở Huê Kỳ, ông Lyman Abbott, khi nhận chức, phải đăng đàn thuyết pháp tỏ ý ai điếu và ca tụng công đức vị mục sư tiền nhiệm mà hồi sanh tiền vốn có tài hùng biện.