Thế là James bắt tay vào xác định thời hạn cho từng công việc và nói chuyện cụ thể với mỗi nhân viên một lần nữa. Trước đây, anh có thói quen khui một chai bia và ngồi vào ghế bành rồi nhắm mắt lại. James bước đến tấm bảng trắng của Jack và lấy một cây bút lông:
Ông chưa bao giờ cho tôi biết là dự án này rất khắt khe về thời gian và ông cũng không yêu cầu cụ thể thời hạn hoàn thành công việc. Josh cảm thấy lo lắng vì e ngại sắp phải đón nhận những điều tồi tệ nhất. Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui.
Để tránh những rắc rối và cũng để cho dễ phân biệt, mọi người trong gia đình thường gọi hai anh em là Jones và James. - Cậu có còn nhớ tâm trạng của cậu khi lần đầu đến gặp tớ để than vãn về những nỗi khốn khổ trong việc quản lý không? Theo tớ nghĩ thì khi ấy cậu không đủ kiên nhẫn để nghe hết một mạch những điều này! Nhất là cậu cũng chưa thể ứng dụng tất cả ngay được. Câu chuyện của Jones giúp anh học được rất nhiều điều, không chỉ từ những sai lầm của bản thân mình mà còn cả từ những sai lầm của Jones.
Cả gia đình của James cũng vậy, cứ than van mãi. Quả là một số việc có yêu cầu rất khắt khe về thời gian và điều đó tạo cho anh nhiều áp lực xen lẫn lo âu. Cậu là người có kinh nghiệm trong chuyện này, cậu có thể giúp tớ không?
Nhìn lại, James thấy ngày làm việc của mình giờ trở nên ngắn hơn, và anh thích được quay trở lại văn phòng vào mỗi sáng. Nếu không, họ tiếp tục làm rõ ý đó. James cảm thấy thất vọng hơn là xấu hổ vì những hành động của Josh.
- Hai tuần trước, tớ giao cho Jessica đảm nhận một công việc quan trọng. - Lại có rắc rối rồi cậu ạ, - James nói ngay khi bước vào phòng của Jones. Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa.
Lúc nào trông ông cũng thoải mái và hòa đồng với các nhân viên. Cậu hãy nhìn lên đây. Nhóm của James đã có quá nhiều khó khăn rồi, đặc biệt là vào lúc này, khi hy vọng đang lóe sáng trước mắt họ.
- Vẫn chưa có gì tiến triển nhiều. Chỉ còn một thông tin quan trọng nữa thôi và tớ biết mình có thể nói luôn lúc này. khó cộng tác với các nhân viên của mình.
Anh thường phải bỏ bữa sáng để đến văn phòng sớm hơn một chút, tranh thủ thời gian để cố làm hết những công việc đang còn chờ anh giải quyết. Trong công việc, Jones lúc nào cũng vui vẻ trò chuyện với mọi người và luôn tham gia vào các hoạt động của công ty. Anh vừa nghe nhạc vừa xem lại từng công việc đã giao cho các nhân viên trong tuần qua.
Rồi James lùi ra xa vài bước để đọc lại tất cả những gì anh đã viết lên tấm bảng trắng. - Lại Jennifer nữa sao? Cậu không đùa đấy chứ! Sao cậu cứ hay gặp vấn đề với cô ta thế? Tớ gọi Jennifer vào văn phòng, dự định sẽ nói chuyện thẳng thắn với cô ấy.