Trông cũng đèm đẹp, chả bực gì. Chụp đèn bằng sắt sơn màu tím ngoài trắng trong. Gần cuối buổi, đang bê chai thì có một người đàn bà chưa già ngồi ăn ở bàn bên trái gọi giật lại: Mày ơi, dọn chỗ bát này đi.
Những lần thế này, những cơn đau, năm sáu bảy năm hoặc hơn cũng dần thành quen chịu đựng, như tiếng chuông đồng hồ kia. Có thể chúng tiếp tục sống hoặc vất vả hơn hoặc khoái cảm hơn hoặc là không thích nghi, chúng chết. Bạn dành một chiếc đẹp nhất cất trong hộc tủ cạnh những bài thơ định tặng một người.
Đồ gian dối, mày chứng minh tấm lòng cao thượng hệt như một bà trưởng giả! Sự tan rã đạo đức bắt đầu từ những tấn bi kịch thế này, lừa ông sao được? Máy tập cơ bụng, cơ ngực, cơ chân, cơ tay. Nàng quay xuống nhìn thẳng vào tôi.
Bạn định ăn sáng nhưng không có cảm giác đói. Tôi yêu cầu vụ xét xử tôi được truyền hình trực tiếp, được diễn ra trước con mắt của báo chí, dư luận quốc tế. Bóng đá nữ thì bảo: Ôi toàn anh như con trai.
Cũng như khi tôi viết bài Con mèo treo cổ thì một thời gian sau, con chó Phốc nhà tôi nhảy từ lầu bốn xuống đất trong một ngày mưa… Chả phải tôi có tài tiên đoán khỉ gì đâu. Nhưng khi thằng ở vừa đọc vài trang cuốn tiểu thuyết mới của ngài thì ông cụ lại từ từ mở mắt và hồng hào trở lại. Đó là lúc mà trí tưởng tưởng phải lén lút sinh đẻ nơi xó tối của tiềm thức.
Không nên ngộ nhận đó là thứ khẩu hiệu của nhà đạo đức. Khóc cho vài năm tích tụ. Và bác gái có nhiều thời gian rảnh để soi bạn hơn.
Uống là cháu nôn ra đấy ạ. Họ bị im lặng, cuồng miệng quá rồi. Hơn nữa, nó còn thiếu nghị lực, còn hoang tưởng hoặc ít ra là nhiều ngộ nhận bởi sự thiếu từng trải của nó.
Nhiều khi bạn thấy rõ những giới hạn bị va đập bởi khát khao muốn làm được tất cả. Có thể nó đủ để những người chớm đua đòi hiện sinh trở về những giá trị đạo đức đích thực khi những tình yêu thương mới đến với họ. Ôi! Những tiếng còi xe.
Nhưng trong tiềm thức, trong bản năng thường xuất hiện những cơn đói da. Thôi, cứ chiều cái dạ dày. Chơi là nằm mơ bất tận trong tự giam hãm vào khuôn khổ.
Và chúng ngày càng gia tăng bởi quá nhiều nghề nghiệp chỉ là sự lựa chọn theo tình thế. Rồi ông lại bảo: Thôi. Mà còn thua trắng về tài năng.