Vếu Non

Bị sếp của chồng đụ đến mất trí nhớ

  • #1
  • #2
  • #3
  • Và giờ về nhà của anh lại tùy thuộc vào mức độ hoàn tất những công việc quan trọng cần giải quyết trong ngày hoặc khối lượng công việc còn tồn đọng trong ngăn hồ sơ. Nhưng giờ thì cậu cứ yên tâm. Một buổi tối nọ, vì phải giải quyết một số công việc còn tồn đọng nên James lại một lần nữa để lỡ bữa tối cùng gia đình.

    Thế nhưng James đã biết hậu quả sẽ như thế nào nếu anh làm như thế. Đã đến lúc cần tìm đến Jones. Và James cứ day dứt mãi khi biết hai vợ chồng Jones được thoải mái tận hưởng những ngày nghỉ ở tận vùng đảo Hawaii xinh đẹp.

    Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt. Nếu đúng thì họ chuyển sang ý khác. Và, thật ra tớ cũng đã gặp một chuyện tương tự như thế này.

    Họ mong muốn tìm ra giải pháp cho những khó khăn mà họ (hay tổ chức của họ) đang gặp phải. Buổi sáng, anh không còn phải vội vã đến văn phòng hay bận tâm lo nghĩ cho công việc như trước đây. - Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones.

    Khi lớn lên, mẹ của họ lập gia đình với hai anh em John Jones và John James vào cùng một ngày. - Nào, chúng ta khoan hãy bàn về vấn đề lỗi của ai. Và cho đến khi họ vào học cấp một thì bất kỳ người thứ ba nào cũng không thể phân biệt được ai là ai.

    Quả là một số việc có yêu cầu rất khắt khe về thời gian và điều đó tạo cho anh nhiều áp lực xen lẫn lo âu. Tớ phải cảm ơn cô ấy vì điều đó! - Jones chia sẻ một cách tự nhiên và nhẹ nhàng. Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi.

    - Anh chỉ vào tấm bảng. Kể từ lúc bước vào phòng, anh luôn tránh nhìn James. Nếu quả thật như thế thì đây có thể là một vấn đề lớn.

    Trong khi đó, lịch làm việc của James lại chẳng cân đối chút nào. Tôi tin rằng những chuyện như thế này sẽ không bao giờ lặp lại nữa. Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm.

    Anh vừa nghe nhạc vừa xem lại từng công việc đã giao cho các nhân viên trong tuần qua. Một tháng trước đây, tôi vẫn không chắc là có nên giao cho cậu không. Thật ra, chẳng phải họ phụ thuộc vào nhau đến mức có cùng mọi chọn lựa.

    James bất giác mỉm cười khi nhớ lại một buổi sáng nọ, Jason đến phòng của anh thật sớm chỉ để nói với anh rằng, "càng ngày tôi càng cảm thấy bộ phận của chúng ta thật sự là một tập thể gắn bó, còn bản thân tôi nhận thấy rằng mình cũng là một thành viên có những đóng góp tích cực". Thật tuyệt vời, đã lâu lắm rồi bọn nhóc mới lại có dịp gặp nhau, chúng sẽ tha hồ mà nghịch ngợm! Lúc nào trông ông cũng thoải mái và hòa đồng với các nhân viên.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap