Vếu Non

Cám dỗ của của cô nàng say rượu trên chuyến tàu đêm về nhà

  • #1
  • #2
  • #3
  • Nếu cứ tiếp tục như thế thì bạn vẫn có thể chịu đựng nhưng không thể chấp nhận. Tôi không tự hỏi giờ này ở nhà bác mọi người không thấy tôi về sẽ làm gì. Lại còn phải năn nỉ nó bằng sự kiên trì của mình…

    Trong đời sống có lẽ chẳng bao giờ có những sự kỳ lạ, khác thường ấy. Ở đó, có thể tôi sẽ như một anh nông dân lạc lõng trong bữa tiệc thị thành. Nó tiết ra những chất tạm lãng quên hết đớn đau.

    Nhà văn nhìn vào mắt nàng. Nhưng ông ạ, hòn đảo mà tôi sẽ đưa ông đến có những lạc thú mà ông sẽ phải công nhận. Nhưng đành phải nhả ra.

    Đòi hỏi một sự hy sinh và đùm bọc lẫn nhau ngay lập tức trong cả một cộng đồng con người lây nhiễm sự vị kỷ, sức ì và thiếu niềm tin mãn tính là một điều viển vông. Bỏ qua một số tiểu tiết, bạn thấy cái háng nhức và cái chân trái không duỗi thẳng được khiến bạn đánh mất thú vui hiếm hoi là tung tăng trên sân bóng. Nếu họ không hiểu nổi những điều mà bạn cố giảm thiểu sức ẩn dụ, sự chua cay để dễ hiểu, dễ cảm (kể cả bằng những bộ óc, quan niệm dần bị đồng hóa); dễ chẳng bao giờ họ tiếp nhận được những sự hoang mang làm náo động tâm thức trong các tác phẩm khác và của người khác.

    Làm một chuyến du ngoạn Đà Lạt đi. Nhưng chắc mẹ biết chuyện, lại đòi dắt tôi đến nhà ông ta. Nhà cao cửa rộng, vợ đẹp, bồ xinh và ma túy nếu cần.

    Tưởng chăm hóa ra vẫn lười. Như Tần Thủy Hoàng chẳng hạn. Đó là một quyền chính đáng nếu thực sự họ có trách nhiệm.

    Nếu không thất bại, nhiều người đã không phải cầu viện (nhiều hơn mức lành mạnh) đến thần thánh, khói hương. Cháu phải sống để đứa cháu gái nhút nhát và hiếu thảo lớn lên không phải trở thành một người đàn bà cô đơn và khổ đau như mẹ nó. Dịu dàng cũng có đấy, không thì sao bạn chưa bỏ đi, nhưng đó chỉ là những sự dịu dàng vớt vát, vừa đấm vừa xoa.

    Hy vọng có thể hâm nóng lại. Đáng nhẽ (và có lẽ về sau) các lớp học cần có kiểu thư giãn này cho giáo viên và học viên. Nếu quay mặt ra ngoài cửa, bên phải là cây chanh và giàn thiên lý.

    Ông có nghĩ rằng tôi có thể giết vợ tôi bằng chính câu chuyện ấy không? Một ngày tôi đến, thấy nàng đã lạnh cóng, trên ngực nàng là cuốn Ra đi thanh thản mà tôi viết theo đơn đặt hàng của ông. Trong Tuổi thơ dữ dội? Không hẳn. Dù có thể nói chúng tôi yêu thương nhau.

    Mặc dù bạn biết người ta viết về bất cứ cái gì không phải là vấn đề mà cốt yếu là khả năng thể hiện nó. Có điều, những cơn đau không tha cho ông cụ. Tôi không thích mèo.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap