Trong con mê thấy hình ảnh âu yếm của cha con và nhất là hình ảnh cùng các vết khổ đau của mẹ. Từ bản chất tim bạn là yêu mến, nó thúc đẩy bạn đi đến đối tượng của nó. Trong mấy chương sau tôi sẽ bàn rộng về vấn đề này.
Trong gia đình ta thấy bạn trai ít kiếm chuyện gây lộn. Tư tưởng nầy cao siêu quá, tôi không dám xin bạn thực hành. Ơû học đường thì đáng rơi lệ.
Họ cười thêm rồi nắm tay tôi lôi đi chơi mà không nói gì. Vả lại các cử chỉ, thái độ, lời nói, hành vi của bạn trai nhiều khi cũng là tấm gương phản chiếu con người nội tâm của họ. Trong giới của họ, những người có tuổi khá cao được cái hay là già giặn, kết quả của bao nhiêu lần bị đời bạc đãi, thử thách.
Ai khổ hơn người đi hay kẻ ở. Cơn buồn như cái vun nặng trình tr ịch đ è trên tâm hồn họ. Thiếu gì bạn trai làm trối chết nhiều việc vực nhọc chỉ vì người ta cho mình uống nước ngọt.
Tôi không cần bàn rộng óc nhiệm vụ của đàn ông, hiểu cách riêng là bạn trai trong các vai trò có tính cách công. Con người sinh lý của họ rạo rực phát triển. Bây giờ sao họ lại bắt đầu kính nể, có cảm tình dự bị sẵn và bất cứ lúc nào cũng có thể dành mọi dễ dàng để tiếp xúc với bạn gái.
thấy trong khi nữ sinh ưa học thuộc lòng, vận dụng óc trực giác thì nam sinh thích phân tách, thích tổng hợp. Tôi biết có vài bạn trai giấu tên cha mẹ, không cho ai biết nguồn gốc mình. Họ kê chứ không phải không, nhưng để cục gạch nằm nửa trong nửa ngoài.
Tôi không hoàn toàn đồng ý tinh thần của câu nam nữ thọ thọ bất thân. Trong cuốn Lòng Băng Tuyết tôi nhấn mạnh, cha mẹ phải ý thức trách vụ quan trọng của mình là hướng dẫn con cái tùy sự khôn ngoan về vấn đề tính dục. Đời cần nhờ những nhà truyền giáo, những chiến sĩ xã hội.
Họ nói cả việc rắc rối trong gia đình. Trong giới nam hay nữ cũng vậy, mười kẻ có ưu điểm thì có một vài mang khuyết điểm. Có lúc họ hăng hái, yêu đời lắm.
họ phải lấy tất cả các hoạt động vật chất, tinh thần của xã hội loài người cần men của đức tin phúc âm để có ý nghĩa tức là phục vụ sự uy danh của Thượng đế và phần siêu rỗi tối hậu của con người. Họ nói sẽ lập gia đình mà chưa. Bạn trai nào mà vô tình hay hữu ý, không có những phút giây thả hồn ấy.
Họ sống cách vô ý thức, một lối sống vô chánh phủ. Ai có nhiệm vụ giáo dục thanh niên sáng suốt đ ào luyện họ mà không hơn một lần gặp họ viết thư tình. Nhưng trong khuyết điểm ấy như đống cát sạn, tôi thấy nhô lên hột ngọc nầy.