Vếu Non

Đi bar tình cờ gặp em cave quyến rũ

  • #1
  • #2
  • #3
  • Nhưng một điều lạ lùng xảy ra: nghe lời đáp của những chàng trai trẻ, tôi hiểu nhiều và vì chú ý tới câu chuyện, có khi tôi quên hẳn bộ cánh của tôi đi. Mới rồi, tôi nói chuyện suốt buổi tối với ông Paul W. Người nào làm được như vậy là một tín đồ rồi mặc dù không biết chút đạo.

    Tôi hoá ra nóng nảy, cáu kỉnh. Thật ra, nếu ta biết áp dụng một số lớn những câu phương ngôn cũ kỹ, thì đời sống của chúng ta gần như hoàn hảo. Lúc sinh thời ông có biệt tài phô diễn những ý cũ mèm và đập nó vào trí não người ta.

    Bất cứ một sinh viên y khoa nào cũng có thể cho bạn biết rằng sự mệt mỏi sẽ giảm sức kháng cự của thân thể trước sự thay đổi của thời tiết và trước một số bệnh khác nữa. Nhưng còn làm tệ hơn vậy nữa kia. Họ không biết họ làm được việc gì mà cũng không biết thích hợp với việc gì nữa.

    Cô ta nói: "Hồi ấy tôi sợ sẽ phát điên. Đừng quay lại ngó về phía sau. Rồi ông ta lại ranh mãnh nói luôn: "Vả chăng, bộ răng mà cô cố tình che đậy đó, biết đâu nó chẳng làm cho cô nổi danh?" Chị Cass Deley nghe theo và không thèm nghĩ tới cái "mái hiên" của mình nữa.

    Ông nói: "Một phần ba con bệnh của tôi đau không phải vì bệnh, mà vì đời sống của họ vô nghĩa và trống rỗng. Một nhà chuyên trị bệnh thần kinh nổi danh vào hạng nhất đương thời, Bác sĩ Carl Jung, viết trong cuốn: Một người tân thời đi kiếm một linh hồn rằng: "Trong 30 năm gần đây, có những người ở đủ các nước văn minh trên thế giới lại xin tôi trị bệnh. Ông nghe bọn tuỳ tùng phàn nàn về những chuyện lặt vặt hơn là về những việc lớn.

    000 tỉ anh em thì cũng không một người nào y như ta hết. Nhưng mỗi vấn để đưa ra, phải quyết định rồi mới qua vấn đề khác. Vậy khi bị đá, bạn nên nhớ rằng người xử với bạn cách đó, thường chỉ tỏ ra quan trọng, có nghĩa là bạn đã làm sự gì đáng được chú ý và ghen tị.

    Thiệt lạ lùng! Gặp một hoàn cảnh nào, nếu đã phải nhận nó, thì ta nhận một cách dễ dàng, mau mắn; chúng ta tự thay đổi tánh tình để thích hợp với hoàn cảnh ấy rồi quên hẳn nó đi. Hồi xưa, tôi đã bán sách cho các trường tỉnh và trường làng để kiếm ăn. Hogan chưởng lý Nữu Ước nói": "Già nửa các vụ xử trong toà đại hình đều do những nguyên nhân rất nhỏ.

    Có nỗi gì lo lắng thì người cầu Chúa. Mà các sinh viên đại học đều biết rằng: "Tạo hoá ghét sự trống rỗng lắm". Được như vậy, không còn gì hơn nữa".

    Tôi xin đơn cử truyện một người bán sách thất vọng, ông John R. Bạn có giống họ không? Có thể được lắm. Nhưng truyện bà là truyện thiệt chớ không phải tưởng tượng đâu.

    Tuy vậy, phải xét kỹ lời khuyên của cha mẹ. Ông trông già sọp, tuy đã uống đủ mọi thứ thuốc bổ. Mỗi bữa kia, một cựu chiến binh trẻ tuổi và tàn tật cùng làm với tôi bảo rằng: "Anh Johnny ạ, anh phải biết hổ thẹn chứ? Trông anh người ta tưởng ở đời chẳng ai khổ bằng anh.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap