Có lẽ, dù được mệnh danh là bất khả xâm phạm trước quân thù, nhưng thành Babylon vẫn không tránh khỏi quy luật sinh - diệt của thời gian. - Hoàn toàn đúng như thế anh bạn ạ! – Arkad thừa nhận. - Câu chuyện kể về sự khôn ngoan của ông Arkad đem lại cho các anh suy nghĩ gì? Ai trong số các anh có thể bước tới trước mặt hai đấng sinh thành để thuật lại cách sử dụng số tiền kiếm được của mình nào?
Anh ta nói xong và nhắm mắt ngủ. Ta đã già rồi, mà người già thường không hẹp hòi gì trong việc truyền lại những hiểu biết của mình cho người khác, nhất là đối với những chàng thanh niên đã đến tuổi khôn ngoan, chín chắn như cháu. Đó là một súc sắc có sáu mặt, chúng ta chỉ thắng khi đặt trúng một trong sáu mặt đó; vì vậy, mỗi lần gieo hột súc sắc xuống, chúng ta phải mất đến năm lần may mắn, nhưng nếu trúng thì chúng ta chỉ được chung gấp bốn lần, có nghĩa là chỉ có bốn lần thắng cược.
Chắc họ nghĩ rằng, mùa màng có thể bội thu mà không cần phải cày cấy tốt! Vì vậy, tôi không nhấn mạnh đến kế hoạch này. Trên lưng mỗi người là một túi da dê đựng đầy nước.
Từ lâu đài của nhà vua, Rodan, người thợ rèn giáo mác của vương quốc Babylon, hớn hở điều khiển con ngựa chạy như bay về nhà. Nhưng anh lại nghĩ, ít ra đây cũng là một cơ hội để anh có thể bước vào cái quán ăn rất hấp dẫn kia. Biết được tôi đã từng chăn dắt lạc đà ở Syri, nên ông ấy giới thiệu tôi đến làm việc cho ông Nebatur, người buôn lạc đà đáng kính mà chắc hẳn quý vị ở đây đều biết.
Vào cuối ngày thứ chín, tôi ngã từ trên lưng lạc đà xuống đất và không còn đủ sức để trèo lên lại. Nhờ ông, giờ đây cháu đã hiểu và càng ngưỡng mộ, yêu mến ông cháu nhiều hơn. - Tôi khuyên các bạn nên lấy sự khôn ngoan của Algamish làm bài học cho mình, hãy luôn tự nhủ với bản thân rằng: "Phải dành riêng cho mình một phần mười trong tổng số tiền mà mình đã kiếm được".
Gã ấy vốn không hề chú ý tới ông từ khi mang ông tới đây, nhưng bây giờ thì huênh hoang khoác lác nói về những khả năng, sức lực và tài cán của ông để đòi tiền cao hơn. Và một trong những người khách đó không ai khác hơn chính là ông nội của cháu, ông Arad Gula. - Có thể, nhưng đối với anh Araman, chồng của chị tôi, người mà chị tôi vẫn mong muốn trở thành một thương gia giàu có, thì lại khác đấy.
Ngày mai khi mặt trời ló dạng, ông sẽ có được điều ông muốn. Từ đó, sức mạnh và sự nổi tiếng của thành Babylon cũng dần tàn lụi, Theo thời gian, nó trở nên hoang phế, vắng lặng và bây giờ chỉ còn là vùng đất hoang mạc đầy gió cát. – Bây giờ, theo anh tôi có nên cho người anh rể vay năm mươi đồng tiền vàng không? Anh cũng biết, số tiền này là rất lớn đối với thu nhập hàng tháng của tôi.
Anh vẫn còn khối vàng ra đó!". Tôi đã trở về Babylon bằng linh hồn của một con người tự do và làm chủ bản thân tôi. Thứ hai, cha trao cho con tấm thẻ đất sét nung này, trên đó có khắc năm quy luật về vàng.
Ông ấy đã có đủ tiền để chuộc lại sự tự do, nhưng ông đang bối rối. Ansan cho biết, cứ mỗi tuần anh ta đều cho người vay tiền vay hai đồng bạc. - Ông chủ lâm vào cảnh khủng hoảng rồi.
- Tâu bệ hạ! Thần chỉ là người đầy tớ hèn mọn của bệ hạ để Người sai khiến. Và đáng tiếc là tôi đã để vuột mất nó. Ông rất muốn có những bộ lông như thế để dệt thảm.