James cảm thấy thất vọng hơn là xấu hổ vì những hành động của Josh. Có lẽ cô ấy cần được hướng dẫn nhiều hơn mà thôi! Nhờ phân công công việc, James có nhiều thời gian rỗi rãi hơn.
- Tớ cũng không hiểu vì sao cô ấy luôn là người giúp tớ nhận ra những khiếm khuyết trong công việc quản lý của mình. Anh thật sự cảm thấy nhẹ nhàng và vô cùng thảnh thơi. Điều quan trọng là cậu phải biết rút kinh nghiệm.
Uống cạn tách cà phê, James quyết định đến gặp Jones để tham khảo giải pháp. - Jones à, vì sao ngay từ đầu cậu không nói hết luôn một thể? Nếu thế thì có phải tớ đã tránh được bao rắc rối và không phải làm phiền đến cậu nhiều lần như thế không? James vẫn còn nhớ nét mặt tỏa sáng vì tự hào của Jessica khi cô ấy bước vào văn phòng anh để báo cáo công việc.
Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình. Hồi đó, sau vụ việc với Jennifer mà tớ đã kể, tớ làm việc với Jennifer rất tốt, cho đến khi tớ giao cho cô ấy dự án Simpson. - Còn làm gì được nữa kia chứ? Bọn tớ cùng ngồi lại để bàn bạc công việc một cách kỹ lưỡng hơn rồi bổ sung những yêu cầu về thời gian.
- Theo tớ biết thì bộ phận của cậu lúc nào cũng hoàn thành tốt công việc. Jones hiểu James đang có ý cảm ơn sự giúp đỡ của mình khi cho anh hay rằng đã làm theo những gì anh chỉ dẫn. Vì thế, anh bắt tay vào chuẩn bị thật kỹ những phạm vi yêu cầu đối với từng công việc trước khi giao việc cho họ.
"Ông vui lòng nói cụ thể cho tôi biết tôi đã làm gì để ông phải thất vọng!". Thật ra, chính tôi mới là người gây ra những việc đó. Thật ra, đó chỉ là những điều hết sức bình thường trong cuộc sống, nhưng lại khiến gia đình họ cảm thấy rất vui và hạnh phúc.
Anh vẫn chưa quên cảm giác lo âu và thất vọng thường xuyên trước đây, và anh cũng nhớ những gì mình đã nói với con gái cuối tuần trước, khi hai cha con anh cùng chơi cầu lông: "Càng được chuẩn bị kỹ lưỡng, công việc sẽ càng trôi chảy và con sẽ càng cảm thấy vui hơn khi công việc hoàn tất". - Nè, anh nịnh em vì có điều gì không phải với em, đúng không? Trong khi đó, lịch làm việc của James lại chẳng cân đối chút nào.
- Thưa ông, tôi rất muốn bàn rõ hơn về dự án này nhằm đảm bảo rằng tôi đã hoàn toàn hiểu hết những điều ông mong muốn. - Đó cũng có thể là một lựa chọn. Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình.
Trước tình trạng đó, sếp của James bảo anh nên giao bớt việc cho các nhân viên cấp dưới. Cậu đoán thử xem là chuyện gì nào? Tớ hiểu ý cậu chứ, nhưng tớ nghĩ, đôi lúc ta nên khởi đầu từ những bước nhỏ trước khi tiếp tục những bước lớn hơn.
- James viết ra thật nhanh những điều anh đang muốn biết: Vậy cậu đã làm gì để ổn định trở lại? Nhìn lại, James thấy ngày làm việc của mình giờ trở nên ngắn hơn, và anh thích được quay trở lại văn phòng vào mỗi sáng.