Sự cởi mở hào hứng của bạn sẽ xua đi không khí căng thẳng ngột ngạt. Rất nhiều người hỏi tôi rằng: Thế phong cách riêng của Larry King là gì?. Tôi muốn mình ngày một tiến triển hơn và giọng nói là một trong những ưu điểm mà tôi có.
Không may là trò đùa này lại thành công ngoài sức tưởng tượng. Tôi đã có trong tay đoạn nhạc dạo đầu cho buổi phát thanh đầu tiên: Swingin Down the Lan của Les Elgart. Nếu không chuẩn bị tâm lý trước thì bạn sẽ thật sự bối rối.
Kết luận ở đây rất rõ ràng: Nạn phạm pháp lôi cuốn ngành du lịch. Tình cờ tôi đứng cạnh một đại biểu thuộc phái đoàn Oklahoma, và vô tình nghe ông nói rằng: Tôi không biết người đàn ông đó, nhưng hôm nay ông ấy đã nhắc cho tôi nhớ vì sao tôi là một đảng viên Đảng Dân chủ. Cách luyện nói này tuy đơn giản nhưng rất hiệu quả.
Chỉ làm những gì bạn thấy thật sự thoải mái. Thời ấy tin tức truyền đi bằng miệng, người ta chỉ được học vài cấp lớp thấp ở trường… Và thế là từ ông bà của mình, Andrew đã có một kho tàng kiến thức. Nhưng thầy Cohen không cười.
Lúc ấy chưa có điện, chưa có radio hay truyền hình mà chỉ có những cơn dịch bệnh hoành hành không thuốc chữa. Nghĩ đến điều này tôi trở nên dứt khoát và mạnh mẽ hẳn. Dù có là phát thanh viên hay là ai đi nữa, bạn cũng nên chân thật, nhất là trong khi nói.
Cuộc phỏng vấn rất có thể là lần tiếp xúc đầu tiên giữa bạn và ông chủ sau này, vì thế nên tạo thiện cảm ngay từ những phút ban đầu. Không khéo thì dễ bị nổi tiếng là người ngồi lê đôi mách. Một năm 365 ngày thì có 200 ngày Herb đi đàm phán cho các công ty lớn nhất nước Mỹ.
• Phạm vi tầm nhìn của họ rất rộng. Một lần Danny Kaye tham dự chương trình của tôi phát qua làn sóng radio. Cậu bé đã hoàn tất cuộc mua bán bằng một câu hỏi chắc như đinh đóng cột: Ông muốn đặt những quyển sách này ở đâu, thưa ông? Sau đó thì Jack bán được thêm nhiều cuốn nữa, một thành công ngoài sự mong đợi.
Câu nói của Pacino đã phá tan bầu không khí căng thẳng. Tôi viết đôi dòng lý lịch và đánh liều nộp lên đài. Nhưng trong nghệ thuật nói thì rất cần cô đọng và làm ngắn gọn lại những lời nói của mình.
Giờ khám phá ra thần tượng của mình là người vô hồn vô cảm như thế, ngay tôi đây cũng cần đến một viên thuốc an thần, đừng nói gì đến khán giả. Chính vì vậy mà anh được mời lên chương trình rất nhiều lần. Có điều nên lưu ý: trước khi sử dụng thì phải tập để quen dần với chúng.
Trước khi bắt đầu bài nói của mình, hãy điều chỉnh micro cho phù hợp với bạn nhất. Chúng đâu phải là khán giả của bạn! Lưu ý còn lại là đừng thiên vị khi nhìn. Anh được đề nghị hát một trong những ca khúc cổ điển của Irving Berlin, bản Remember?.