Tôi để vài ngày trôi đi. Nhưng bác ơi, cháu phải sống để bác không phải làm thế. Bây giờ bạn chỉ dừng lại ở một số nhân vật.
Hay bị bạn bè lợi dụng và hiểu lầm. Gục đầu vào cánh tay và những giọt nước mắt to lớn nóng rẫy của ông phải lao xuống ngọn dốc tay với sự hoảng hốt và run sợ. Theo thời gian thì chúng dần thành thói quen.
Cảm thấy thế gian hoàn toàn lãnh lẽo. Chỉ lấy một ví dụ điển hình và đơn giản nhất. Không phải lúc này, không phải nhiều lúc, nhưng không phải không có lúc bạn muốn nói thẳng vào mặt bất kỳ một thằng bạn, một người quen nào: Mày ích kỷ, ngu và hèn như một con lợn.
Trí tưởng tượng làm giảm năng suất lao động chân tay của chàng ta và đem lại đầy hiểm họa. Rồi hình như cả tiếng chảo mỡ sôi dưới tầng hai. Suy ra bạn sai và bảo thủ.
Vậy phải chăng tất cả đều có bản chất nhưng chưa tìm thấy hoặc chưa định nghĩa nổi mà thôi? Đôi khi chúng ta thử dùng một định nghĩa chung chung cho đời, nghệ thuật, người, vốn là những thứ gì đó hết sức chung chung: Phong phú. Và họ cũng sẽ khổ lây. Bởi vì sự cập nhật ấy sẽ đem lại hiệu quả, rút ngắn những vất vả do sự rườm rà.
Nhưng muốn làm một tấm gương thì có. Có lẽ với cái vỏ to hơn, anh ta không vứt. Cái đó, chúng đưa ra không khó.
Như một xu thế để sinh tồn đỡ đau đớn. - Mi phải biết tìm hứng thú trong trường lớp chứ. Trong quá trình ma sát hỗn loạn cũng tự nảy sinh năng lượng nhưng không tích lũy sẽ không có bước nhảy đột biến, dễ tiêu hao và không xác định được quỹ đạo, sẽ phụ thuộc vào rủi may.
Ta viết không phải không có mục đích kiếm ba cái đó. Nữa, ta đang viết những điều bình thường thì nhoáy một cái là xong này với một sự nỗ lực đầy khó chịu và đau đớn của đầu óc quá tải đâm chậm chạp. Bởi vì tôi luôn làm những công việc không có tên nên mãi vẫn là thằng thất nghiệp.
Điểm Văn trúng tủ nhưng cũng hơi bất ngờ. Hơi bị xịn, tiền triệu đấy. Là cả ham muốn hành động theo bản chất.
Hắn không coi cái vẻ hư vô là thấu suốt. Bạn muốn về nhà viết quá. Những mối quan hệ họ hàng khi chỉ còn trên danh nghĩa mà cứ xây nhà thờ họ, góp tiền cúng lễ, duy trì các quan niệm cổ hủ về nối dõi tông đường, giúp đỡ nhau cho khỏi mang tiếng… thì sự đối phó và hời hợt ấy sẽ tiêm nhiễm dần vào các quan hệ họ hàng gần gũi hơn.