Anh ta chẳng hề giận dữ. Nếu bạn mỉm cười và gật đầu, người kia cũng mỉm cười và gật đầu. Chúng ta cảm thấy có sự liên hệ và thấu hiểu.
Khi mọi chuyện diễn ra bất ngờ, mức độ khó chịu sẽ lớn hơn. Nếu bạn không có được sự thật, những câu như “Trung thực là chính sách tốt nhất” hoặc “Dối trá chỉ làm tổn thương tất cả mọi người” sẽ không có tác dụng ảnh hưởng với ai cả. Có thể, tôi đang làm to chuyện hơn bản chất sự việc.
Bạn để người đó biết rằng sẽ có những dây mơ rễ má và những tác hại lớn hơn so với việc tiếp tục nói dối bạn – những việc người đó không bao giờ nghĩ tới. Quy trình này được phát triển từ nghiên cứu của tôi về cách ứng xử của con người. “Tôi biết rằng anh nghĩ anh chưa sẵn sàng cho tôi biết sự thật.
Nếu người đó nói với tốc độ chậm và thư thái, bạn nên làm tương tự. Họ chỉ nói một lần, và rất trực tiếp. Câu hỏi mẫu: “Được rồi, Albert, thế là tốt.
Cuốn sách này mang đến điều gì và nên được sử dụng như thế nào? Phương pháp được vận dụng trong việc tuyển mộ tín đồ cho một giáo phái là dần dần thu hút tâm trí của một người trong một quãng thời gian. Nếu bạn nhận thức được rằng mình không còn sức mạnh thì bạn chắc chắn sẽ nhượng bộ mà không có lý do hợp lý.
Cô ta sẽ phủ nhận tất cả và anh chẳng thu được bằng chứng hay lời thú nhận nào. “Tôi không muốn nói về chuyện này,” chứng tỏ có sự dối trá hoặc một ý định vụng trộm. Bác sĩ có đề xuất gì giúp chị ấy tiếp cận tay bác sĩ kia không?” Một lần nữa, người đó sẽ thấy bất an và không thoải mái nếu có lỗi.
Thay vào đó, bạn cần hỏi: “Anh về nhà lúc 2h sáng hôm qua à?” Nếu anh ta không đi chơi, anh ta sẽ rất thoải mái nói chuyện với bạn. Và phụ trách một nhóm khoảng mười hai… Bởi vì đôi khi những thứ bạn nghe nói là mốt nhất, tốt nhất, thời thượng nhất hoặc bán chạy nhất có thể không phù hợp với bạn.
” Bạn không thừa nhận câu trả lời của nó. Khi người ta tin vào những gì mình nói – cho dù họ không tin đi chăng nữa – thì họ đều nói dối với sự tự tin cao độ. Các cử chỉ cá nhân cần được quan sát riêng biệt và gắn với những gì mà người đó đang nói.
” Thứ hai, nó sử dụng hai chi tiết hiển nhiên (xem Chương 5). Trọng âm nhấn vào của ông chủ cho thấy việc ăn cắp của một ông chủ – bất kỳ ông chủ nào – là rất bất thường đối với cô gái. Khi một người được hỏi một câu hỏi, nếu người đó đáp lại bằng một câu trả lời làm cho câu hỏi không còn thuộc về ai và áp dụng được cho cả thế giới thì hãy coi chừng.
Hãy quan sát cả việc kẻ nói dối di chuyển theo hướng trốn tránh. Hãy chú ý các cách diễn giải khác nhau cho câu: “Michelle bị bắt quả tang ăn cắp của ông chủ mình,” tùy thuộc vào vị trí trọng âm. “Tôi không muốn anh nói với tôi trừ phi anh muốn vậy.