Thật nhanh chóng, Sid tìm được một nơi yên tĩnh và cách biệt trong khu rừng. - Thật ra, cái địa điểm mà con đã chọn không có ý nghĩa gì đặc biệt ở đây cả. Chàng cũng biết rằng Gnome chính là vị thần mình cần tìm tới để hỏi về cây bốn lá.
Nhưng không chỉ có thế, nó còn tuôn xuống khắp cả mọi nơi trong vương quốc, rơi cả xuống cạnh những hiệp sĩ không chấp nhận thách thức của Merlin. Buổi sáng thứ tư khu rừng chợt lạnh lẽo hơn mọi ngày. " Nếu cậu muốn thì tôi sẽ kể cho cậu nghe câu chuyện đó.
Giọng ca của chúng giúp hút bớt nước trong hồ. Chàng liền xuống ngựa, quỳ xuống và kính cẩn lên tiếng: Chàng đã làm tất cả những gì cần thiết để một cây bốn lá có thể mọc lên được.
Đừng lãng phí thời gian ở đây nữa. Merlin xúc động ông ôm lấy Sid thật chặt, im lặng. Đã lâu lắm rồi ông không biết thế nào là mùi vị của niềm vui, thành công hay hạnh phúc.
- Anh mất trí rồi hay sao, Sid? Bộ anh điên hay sao mà lại đi làm việc như một con trâu để tạo ra cái khu đất chỉ có vài mét này nếu anh chẳng hề biết được là cây bốn lá có mọc ở đây hay không? Anh không thấy là khu rừng này rộng hàng triệu lần mảnh đất bé tí này hay sao? Anh ngu ngốc hay anh có vấn đề gì khác? Anh không hiểu được là những việc anh làm chẳng có ích gì trừ phi có một người nào đó bảo anh chính xác vị trí mà cây bốn lá sẽ mọc. Nhưng tôi không nghĩ sự thành công của cậu chỉ hoàn toàn là nhờ vào bản thân cậu mà thôi. Sid suy nghĩ trong chốc lát, sau đó chàng nói:
Thế ngày mai chàng sẽ làm gì đây? Biết đâu còn có những việc rất cần thiết mà chàng chưa làm thì sao? Chàng đã làm việc suốt đêm để dự phòng cho điều đó. Sự khác nhau này có lẽ chẳng mấy người chú ý đến, nhưng đối với Sid thì khác. Tôi sẽ kể cho cậu nghe câu chuyện này vì nó đã giúp ích cho chính bản thân tôi.
Và tôi cũng giúp đỡ và chia sẻ với rất nhiều người còn khó khăn trong cuộc sống. Nott nhanh chóng mất hút trong màn đêm bỏ lại Sid đứng nhìn theo. Anh đã chấp nhận thách thức của ta trong số hàng trăm hiệp sĩ.
Bất cứ hiệp sĩ nào cũng biết rằng nguồn nước tốt nhất trong khu rừng Mê Hoặc là nước của Bà chúa hồ. Chẳng ai nói lời nào. Chàng làm việc miệt mài suốt đêm không ngơi nghỉ cứ như thể điều đó có ý nghĩa nhất trên đời bây giờ với chàng là tỉa cây vậy.
Rất nhiều lần tôi đã tưởng tượng tới ngày tôi tìm thấy cậu. Đó là một giọng nói buồn bã và đau đớn. Những chiếc lá bắt đầu xào xạc, đó là khi thần Gió cất giọng trả lời:
Đơn giản chỉ có thế mà thôi, có đúng vậy không? Nó thật đến độ chàng chắc chắn rằng đây là nơi mà Cây Bốn Lá thần kỳ lần đầu tiên mọc lên. Chàng mơ thấy nó mọc lên đẹp rực rỡ ngay giữa mảnh đất tươi mới, đầy nước và đã được loại hết đá cục.