(Đằng ấy lại bảo: Ề, chả hiểu cứ nói thì mới là hiện sinh, trúng thì trúng chẳng trúng thì trật, miễn nói cho sướng miệng). Và lại, vừa mất giấc mơ vừa thêm tội chống người thi hành công vụ. Và họ vẫn gọi: Ngheo! Ngheo!
Tội bác quá, bệnh nhân này quả khó chữa. Nhưng bên cạnh việc đem lại tự do để phát huy năng lực cho một số con người, có thể thấy đi hoang cũng tạo ra vô số ma cô, gái làm tiền và trẻ vô thừa nhận. Rung động và cộng hưởng rung động mới là giá trị có ích, có ý nghĩa cao cấp nhất của đời sống.
Chơi là làm cho người ta thấy hay khi chứng kiến, lại làm người ta chán kinh. Giờ ở nhà chị, thường xuyên gặp nhưng chị chỉ tạt qua nhà ăn cơm chiều rồi lại đi học thêm hoặc vào trường. Bây giờ xã hội như thế thì mình cũng phải theo xu hướng chứ.
Một người theo ngành sư phạm sẽ không còn ấp ủ ước mơ ươm mầm trẻ thơ. Kẻ đang viết cũng có thể là một quân cờ thí trong đời sống. Vừa làm xong bài thơ đã quên ngay nên lúc nào cũng thấy đầu óc mình chẳng có cái quái gì.
Có lẽ với cái vỏ to hơn, anh ta không vứt. Nêu ra những điều họ đã làm được nhưng không quên chỉ ra cái họ đã sai lầm. Các anh các chị chưa bao giờ dám nói dối bác.
Này thì… những giọt lệ bay trong lòng vắng-hoa sữa vỡ vương hương đăng đắng… Không có lí do mà khóc như hôm trước (ví dụ như thế, chuyện mà) thì hiếm lắm. Để xem ai nghệ sỹ, ai câu cú hơn nào.
Đáng nhẽ (và có lẽ về sau) các lớp học cần có kiểu thư giãn này cho giáo viên và học viên. Đôi lúc tôi cũng rờn rợn mấy thứ dự cảm vu vơ của mình. Thường thì trí tưởng tượng đã nhàm không đem lại nhiều xúc cảm.
Bằng cách hiểu nó và để nó hiểu mình. Tôi có một người chị họ ngoại nữa, cũng trạc tuổi chúng tôi. Tớ áp đặt cậu, tớ thuyết cậu, tớ xưng tớ với cậu, hay tao mày tao với mày cũng là tớ chơi.
Vì vậy, nhà văn thường ngăn vợ lại bằng cử chỉ âu yếm ấy. Khi ấy, bạn chỉ biết tìm đến trạng thái trống rỗng. Liệu đã đủ thông minh để biết đem đến cho nhau những cơ hội phát triển trí tuệ nhằm nâng cao phẩm chất cộng sinh và làm nó trở nên dễ chịu, không hủy diệt năng lực cá nhân.
Mỗi con người trong Loài Người. Trên đó, bệnh nhân, bác sỹ, y tá… đi đi lại lại. Lát sau, thằng em đi vào.