Như vậy so với lúc cha bắt đầu tạo dựng sự nghiệp, con đã thuận lợi hơn cha rất nhiều. - Babylon đấy thật sao ông? Đã từ lâu rồi cháu luôn ao ước được nhìn thấy vương quốc giàu có này. - Cha mẹ các anh sẽ nghĩ như thế nào khi nghe các anh nói đã tiêu pha lãng phí hay sử dụng một cách dại dột số tiền của mình, để rồi cuối cùng vẫn phải sống một cuộc sống đói nghèo, cơ cực.
Ngoài ra, còn một cách nữa đảm bảo số tiền cho vay của tôi không bị mất đi. – Ông chủ của tôi đánh giá đúng năng lực của tôi, nên đã cho tôi làm quản lý. Mọi người đều ngơ ngác nhìn nhau, sau đó họ cùng cười và giơ cao những cái túi trống rỗng của mình.
- Anh quả thật là người bạn tốt của tôi. Mathon để cái hòm trên sàn nhà, ngồi xổm xuống mở nắp bằng cả hai tay và nói: Vì vậy, anh ta quyết định rủ nhiều người bạn cùng góp vốn đầu tư.
- Tại sao chỉ có một ít người kiếm được nhiều vàng và trở nên giàu có như thế? Tôi rất sẵn lòng để giúp đỡ anh trong mọi công việc. Điều này quả thật đang chờ đợi ông, nếu như không có ai mua ông ở chợ nô lệ.
Vào một ngày kia, Algamish, người cho vay tiền, đến yêu cầu tôi khắc một bản sao của điều luật thứ chín. Những kẻ đầu đảng bị giết chết, còn một số khác trong đó có tôi bị dẫn về Damacus bán làm nô lệ. Những công trình đó giờ đây đã hoàn tất, dân chúng không còn việc để làm, dẫn đến không có thu nhập nên cuộc sống của họ rơi vào khó khăn, khốn đốn.
Vì thế, họ thường dè xẻn việc chi tiêu, và trở nên túng thiếu trên đống tiền mà mình đang có. - Anh nói rất đúng, anh bạn ạ! - Người thu mua gia súc đáp lời. – Mathon nói – Vàng mang lại cho người chủ sở hữu của nó một trách nhiệm và một vị trí mới trong cuộc sống.
Tôi rất sẵn lòng để giúp đỡ anh trong mọi công việc. - Mỗi năm anh làm việc rất cật lực mà chỉ để dành được một đồng tiền vàng thôi ư? Ông chủ của tao cũng không thích.
- Cậu không biết làm gì, thì suốt đời cậu đúng là một kẻ hèn nhát. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về những điều ông Algamish nói. Còn nếu trường hợp nhà vua không mua, chúng ta vẫn có thể bán đồng cho những người đúc khiên, làm tượng…
Năm mươi đồng tiền vàng! Số tiền mà có lẽ suốt cuộc đời Rodan, anh không dám mơ là có ngày mình sẽ sở hữu chúng. Ông chủ của cậu và những kẻ hầu cận của ông ta đang ở rất xa nơi này. Tôi trăn trở rất nhiều vì những lời nói mạnh mẽ của bà Sira và nhận thấy rõ ràng chính tôi đã bị “kẻ thù” do mình tạo nên đuổi khỏi quê hương xứ sở.
Đêm đó, ông thức rất khuya để làm một cái khay bánh đi bán dạo. Mặc dù sử dụng ngôn ngữ của các bạn không thành thạo lắm, nhưng tôi rất muốn gọi đúng tên người bạn thương gia vừa rồi. Vì vậy, anh ta quyết định rủ nhiều người bạn cùng góp vốn đầu tư.