Sân vận động đâu phải chỗ có qui định ngồi trăm phần trăm. Hôm trước em đọc ở một tờ báo có nói… Nói chung là bố mẹ hơi xuôi xuôi thôi, còn họ vẫn chưa thay đổi quan niệm mảnh bằng đại học không thể không có. Có một thằng bạn đùa cô ấy: Ấy khôn đến quắt cả người lại.
Ông anh cũng làm theo. Tốt hơn là kể theo cách mà bạn đang. Bạn nói cho bạn vài năm tự quyết, tự tìm tòi rồi bạn sẽ không ăn bám nữa.
Rồi anh đến ngỏ lời, cô vô cùng sung sướng. Và như thế, em hiện hữu. Ngần ấy năm không ngửi thấy mùi gì, thật khổ.
Mẹ: Hay con có gì không vừa lòng với hai bác? Tôi: Im lặng? Mẹ: Con học bài có vào không? Để mẹ nói với hai bác không bắt con học nhiều. Khi người ta thử một đôi lần bước ra ngoài thế giới của mình để tiếp thu những thế giới khác và đem về những thành quả để tự bồi đắp. Lúc đó, tôi trống rỗng.
Có ai bảo: Loanh quanh luẩn quẩn cũng là chơi. - Còn tôi không tin vào sự thành thật của ông. Cái bướu ở lưng lồi lên.
Và bạn cần nghỉ nếu không muốn chết sớm. Tỏ ra e thẹn hay đạo mạo càng khó va chạm và dễ bị dắt mũi. Anh ta không thể nhẹ nhàng bay lên tránh cú đâm trực diện.
Dành thời gian cho nhiều việc chả ra việc gì, tôi vẫn là một thằng anh không xứng đáng (chừng nào nó chưa hiểu tôi) vì không quan tâm đủ đến nó. Tự dưng mẹ lại ra giá. Tô mỳ của bạn cũng đang nghi ngút hơi.
Tôi mà tục thì còn bằng chín lần thế. Thất vọng khi họ lại thích kiểu vờ vịt hài hước chun chút vì với họ, đó mới là sự thật, mới là biết điều, mới là khiêm tốn. Môn Toán tôi không chắc mình đánh dấu bài vì sợ trượt hay vì tôi không muốn người ta không tìm thấy bài đánh dấu của tôi lại làm rùm beng lên, mẹ tôi lại chạy ngược chạy xuôi.
Bởi vì sự cập nhật ấy sẽ đem lại hiệu quả, rút ngắn những vất vả do sự rườm rà. Chỉ có một cách giải quyết thôi, vứt bớt những gánh nặng vô hình đi. Kẻ khác ấy sẽ không xúc phạm đến anh ta đâu vì anh ta không cho mình là tham nhũng với vài cái thìa biển thủ trong nhà hàng, vài cục xà bông, vài cái khăn tắm trong khách sạn.
Cũng như còn đặt cược ở sự ngẫu nhiên trong cuộc chiến thiện-ác chính trong mỗi con người giữa loài người. Đời sống cần những đột biến. Tôi khóc cho những thất vọng lớn đầu đời.